Lần đầu đến Cần Giờ

Lần đầu đến Cần Giờ




Vượt qua sức ỳ để làm những điều mới mẻ.
Cuộc sống là chuỗi ngày đi làm, ăn và ngủ đến phát chán. Vậy là quyết định lên đường. Từ bỏ một ngày chủ nhật được ngủ nướng thật khó khăn.

Buổi sáng, cứ vậy mà đi chẳng chuẩn bị gì hết (chỉ xem qua loa bản đồ). Chạy một mạch đến phà Bình Khánh cùng #chiGoogle (qua một khu quân sự nào đó mất luôn sóng GPS thế là vòng vèo một đoạn)












Cuối cùng thì cũng lên phà, giá vé 4.500đ bao gồm cả xe máy. Trên phà thấy 2 chiếc tàu chiến chắc lúc nãy bị 2 anh này phá GPS.




Xuống phà thì cứ vậy mà đi vì chỉ có duy nhất 1 con đường Rừng Sác. Trái ngược với mọi đồn đoán, đường Rừng Sác không đẹp cho lắm. Mặt đường xấu nhiều ổ gà. Chiều về lại thành phố thì xấu hơn chiều đi. Tốc độ giới hạn là 60km/h mà chạy muốn rụng hết cả xe. Đường này chỉ có ô tô với xe bus là phóng nhanh được. Rút kinh nghiệm lần sau đi xe bus vừa an nhàn vừa đỡ hỏng xe.

Do không có kế hoạch gì hết nên chạy hết đường Rừng Sác là rẽ phải qua chợ Hàng Dương nhưng nhìn bên ngoài xô bồ quá nên phóng xe thẳng ra bãi biển.



Cát biển và màu biển không được đẹp như nhiều nơi. Nhưng chỉ để nghỉ ngơi cuối tuần như mình chư không có nhu cầu tắm biển thì rất là ổn. Không gian thoáng mát, ít khách du lịch.




Sau đó chạy đến cuối đường làm tô mì hải sản (Do không làm theo chỉ dẫn vào chợ Hàng Dương mua đồ ăn nên giá hơi chát).




Có một điểm hối tiếc nhất là ăn xong mình làm một giấc khoan khoái rồi dự tính đi Thạnh An. Ra bến thì giờ tàu tréo nghoe. Chỉ có chuyến 14h ra đảo và 17h từ đảo về, thời gian di chuyển là 45 phút như vậy nếu đi thì về thành phố vào buổi tối (phải qua đoạn Rừng Sác). Vì vậy mình đành ngậm ngùi hẹn lần sau





Lần đầu, chưa có nhiều kinh nghiệm nên còn đi loanh quanh. Kinh nghiệm rút ra là:
Nên đi bằng xe bus (Nhàn, rẻ, đỡ hỏng xe)
Nên mua đồ chợ Hàng Dương rồi mang ra biển ngồi ăn cho rẻ (Chưa vào chợ nhưng mọi người đều nói trong chợ mua đồ rẻ và tươi hơn ở ngoài).
Hên vì hôm đó trời nắng :)

Bạn có thể thích những bài đăng này